Chương 1272. Nghĩ Gì Vậy
Thái Hậu Nương Nương chớp chớp con ngươi, hơi thanh tỉnh sau đó chống nửa thân trên lên dò xét tả hữu.
Đạo quán trống không, cũng chỉ có ba gian phòng, Hồng Ngọc đến ngủ cùng giường với nàng, lúc này nằm ở bên cạnh, vì nhường chỗ cho nàng ngủ dễ chịu một chút, lưng gần như dựa vào tường, gương mặt ửng đỏ, nhìn hẳn là đang nằm mộng mắc cỡ chết người gì đó.
Ngoài cửa sổ yên tĩnh, chỉ có ghế nằm khẽ lay động chầm chậm.




